Ngày sau sẽ ra sao?

<script async src="https://pagead2.googlesyndication.com/pagead/js/adsbygoogle.js?client=ca-pub-8559943084525417"

     crossorigin="anonymous"></script>

NGÀY SAU SẼ RA SAO?

Tập 1

 "Anh chỉ yêu và sẽ yêu e thôi!"

    Đó là câu nói của Bảo khi bên cạnh An. Hai người thật vui vẻ, hạnh phúc bên nhau cho dù tình yêu đó chỉ mới là tình yêu đầu đời của An và không được Ba cô chấp nhận. Mỗi lúc gặp Bảo thì An chỉ lén lút gia đình và nhờ cô e hàng xóm chơi chung liên lạc giúp. Cứ thế, tình cảm của hai người càng ngày càng lớn dần theo thời gian....

    Bảo và An quen nhau trong nhóm sinh hoạt hè. Cứ mỗi lúc hè về là anh Bí thư ấp sẽ tập họp các bạn thanh thiếu niên lại, Bí thư là người quản trò, còn các bạn nhỏ sẽ thực hiện theo yêu cầu. Nếu có ai đó bị phạt khi thực hiện trò chơi không đúng quy định thì sẽ là một tràng cười cho cả đám. Lúc đó, An chỉ mới 17 tuổi. Đó là cái tuổi bẻ gãy sừng trâu. Nhưng mà lúc đó, cái thân hình bé nhỏ, nước da ngâm đen, mái tóc đen dài và nụ cười với hai cái má lúm đồng tiền thật ngây thơ và đáng yêu. Có lẽ vì những chi tiết mộc mạc đó cuốn hút trái tim chàng trai mới lớn tên Bảo. Lúc ấy, An không hề biết Bảo đã để ý mình. Cô chỉ cuốn theo chúng bạn, hồn nhiên, vui đùa như đứa bé lên năm. Rồi bất chợt, An nhìn vào mắt Bảo, cô thấy Bảo cứ nhìn chằm chằm vào mặt mình. Và hình như có tiếng sét trong lòng của đôi trẻ. Mà nói đúng hơn là sét tình đã đánh trúng tim An. An bẽn lẽn, rụt rè, e thẹn, vẻ mặt thẹn thùng lộ ra rõ. Nhưng cả hai cứ giả như không thấy, rồi tiếp tục trò chơi cho đến hết. Một tuần chỉ có hai ngày sinh hoạt hè, và mỗi ngày chỉ được tham gia một tiếng đồng hồ. Lúc đầu thì cả nhóm chỉ mong chơi cho nhanh rồi về. Và mục đích anh Bí thư là muốn có phong trào của xóm dành cho tụi nhỏ đồng thời là để anh có hoạt động báo cáo cho công việc của mình. Rồi dần dần có vài người trong nhóm thích kiểu sinh hoạt hữu ích này, nhất là cặp Bảo-An. Đôi trẻ cứ mong đến ngày thứ Ba và thứ Năm để được tham gia sinh hoạt hè. Mà nói đúng hơn là được gặp nhau. Truyện kiều có câu: "Tình trong như đã, mặt ngoài còn e." Thì hai người này là thế đó. Thoạt đầu thì An về nhà đúng giờ. Ba và Mẹ cô không chút nghi ngờ gì cả. Rồi dần dần An về trễ mười lăm phút, rồi nửa tiếng..... Và thế là Ba của An nghi ngờ. Vì con gái mới lớn trong nhà mà! Mà nói đúng hơn là sợ người đời dèm pha vì nếu có chuyện gì. Một phần là Ba của cô là người có chút ảnh hưởng thời phong kiến, rất gia trưởng. Rồi một ngày nọ, An mới vừa về đến cổng nhà. Lúc đó, đồng hồ chỉ kim dài đến số sáu, kim ngắn chỉ số bảy, tức là bảy giờ rưỡi tối. An thấy ba cô ngồi trước thềm, vẻ mặt rất căng thẳng. An vội chào ba rồi đi thẳng vô phòng chuẩn bị tắm rửa, cơm nước. Nhưng.......

(còn tiếp...)

<script async src="https://pagead2.googlesyndication.com/pagead/js/adsbygoogle.js?client=ca-pub-8559943084525417"

     crossorigin="anonymous"></script>

Nhận xét

Đăng nhận xét